Những giòng ghi nhanh gởi chị Dương Hà và cô Xuân Bích - Dân Làm Báo 1

Những giòng ghi nhanh gởi chị Dương Hà và cô Xuân Bích

Chị Dương Hà ơi, xin hãy hảnh diện và vững tin vì chị đang có rất nhiều người đang bênh vực và  ở bên chị. Họ, những người cầm cán cân công lý của chính quyền ấy đang là người bị cô đơn vì họ đã cố tình tạo ra một “đoàn binh” đứng về với chị. Đoàn binh ấy là những trang mạng, những truyền thông đại chúng trong và ngoài nước, những tấm lòng yêu chuộng công bằng và công lý, những người yêu chuộng dân chủ trên khắp thế giới. Và vì thế, họ đã làm vang danh người chồng yêu dấu của chị...

Bây giờ là mười hai giờ rưỡi trưa Chủ nhật, ngày 3 tháng 4 ở Hà Nội, như vậy gia đình Cù Huy đã có buổi cầu nguyện an bình cho anh trai cả Cù Huy Hà Vũ, người  đang phải ngồi trong tù vì bày tỏ lòng yêu nước.

Chị Hà và Bích ơi, xin hãy biết rằng có rất nhiều người, dù không đến được nhà thờ Thái Hà nhưng đã và đang nghĩ tới Tiến sĩ Vũ và gia đình. Có rất nhiều người ở xa một bờ Thái Bình Dương, đang hiệp thông với gia đình để đòi lại công bằng cho Ts Vũ, lại có người nằm mơ thấy chồng và anh trai Vũ dành lại tự do và về nhà vào ngày 4 tháng 4. Và có người đã cho rằng những buổi cầu nguyện hiệp thông này đang gây tiếng vang rất lớn làm cho nhà cầm quyền sợ hãi.

Riêng tôi, muốn viết những giòng này gởi tới chị Hà và Bích lời chia xẻ chân tình, của một người cũng đã trãi qua những ngày tháng ưu phiền, lo lắng cho đấng trượng phu của mình mặc áo tù, nằm trong khám của chế độ vì những hành động bị chế độ thù ghét. Chị Dương Hà và Bích ạ, tôi không sợ nếu chồng ngồi tù vì lý tưởng mà tôi sợ cái sự tráo trở của nhà cầm quyền ấy. Họ đổi trắng thay đen, họ nói một đàng làm một nẻo, họ bưng bít thông tin để đàn áp tinh thần chúng tôi, Họ, những người đại diện của chế độ ngày hôm nay nói với công luận rằng nhà tôi là một người khủng bố nhưng lại phải trả tự do vào ngày mai. Họ, những người đại diện cho an ninh quốc gia hồ hởi bảo rằng đã chặn đứng “âm mưu của khủng bố” mà vật chứng là chai rượu và bình nước lọc, đã tạo dựng lên những lý do trẻ con để áp đặt bản án lên một cá nhân chỉ có ngòi bút. Họ, những người luôn vỗ ngực xưng tụng chủ nghĩa ưu việt một thời đã lúng túng (trong vụ việc của tôi) và đang lúng túng trong vụ việc của Ts Vũ, vì những mưu đồ của họ ngày càng trơ trẽn, càng bị phơi bày trước công luận sự kém cỏi và ấu trĩ khi trù dập một người công dân lên tiếng góp ý và phê bình chính quyền để mưu cầu sự tốt đẹp cho đất nước.

Ngày mai giờ Hà Nội, thứ Hai ngày 4 tháng 4, nếu họ đưa Ts Vũ ra tòa, người ta cũng đoán trước được những lời buộc tội nào họ áp đặt lên anh. Nếu họ khăng khăng phải cáo buộc và đặt một bản án lên Ts Vũ thì công luận trong và ngoài nước cũng sẽ cười vào mũi họ. Xét xử cách nào thì cũng đã quá muộn để cho họ xin được chuộc tội trước bàn dân, vì nếu là những người thông minh và sáng suốt đang dẫn dắt một quốc gia thì họ đã không để xãy ra “câu chuyện về Cù Huy Hà Vũ” ngày hôm nay, cũng như những bản án cuội đối với những người yêu nước, đòi quyền sống đích thực. Họ đã không tạo ra  những chồng hồ sơ khiếu kiện cao chất ngất, họ đã không vô lương tâm làm ngơ trước cảnh nghèo khổ của người dân oan. Họ đã không trấn áp những tư tưởng hướng đến tự do.

Chị Dương Hà ơi, xin hãy hảnh diện và vững tin vì chị đang có rất nhiều người đang bênh vực và  ở bên chị. Họ, những người cầm cán cân công lý của chính quyền ấy đang là người bị cô đơn vì họ đã cố tình tạo ra một “đoàn binh” đứng về với chị. Đoàn binh ấy là những trang mạng, những truyền thông đại chúng trong và ngoài nước, những tấm lòng yêu chuộng công bằng và công lý, những người yêu chuộng dân chủ trên khắp thế giới. Và vì thế, họ đã làm vang danh người chồng yêu dấu của chị.

Cô Xuân Bích ơi, ngày mai sẽ là ngày tươi đẹp cho giòng họ Cù Huy, vì ngày mai anh trai cô sẽ được dịp giở lại bản Hiến pháp đã và đang bị bỏ quên, bản Hiến pháp mà giòng họ Cù Huy đã hảnh diện góp phần viết lên, để tranh luận cho họ biết thế nào là một bản án vi hiến. Ngày mai anh trai cô sẽ làm cho bố Huy Cận vui lòng khi nhắc với họ những gì đã được ông góp phần viết nên trong bản Hiến pháp ấy. Tôi tin rằng Bố của cô sẽ không sầu muộn gì đâu, hãy yên lòng nhé!

Xin hãy giữ vững niềm tin.

2/4/2011
Hoàng Thị Vân, SJ

Gửi Danlambao



Bình Luận

Thời Sự

Video

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo 1